A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Những "phút vàng" của người lao động vất vả mưu sinh

Không cơm canh nóng hổi, không giường đệm thế nhưng những giờ phút nghỉ ngơi giữa trưa lại là những "phút vàng" của người lao động giúp họ lấy lại sức làm việc.

50 tuổi, chịu ảnh hưởng từ căn bệnh viêm màng não, bà Nguyễn Thị Hiền (Thanh Oai, Hà Nội) vẫn ngày ngày dậy từ 3 giờ sáng, đạp xe đến chợ Nhân Chính bán hoa quả kiếm sống qua ngày.

Chịu ảnh hưởng từ căn bệnh viêm màng não, ở tuổi 50, bà Nguyễn Thị Hiền (Thanh Oai, Hà Nội) vẫn ngày ngày dậy từ 3 giờ sáng đạp xe đến chợ Nhân Chính bán hoa quả. Bữa trưa của bà chính là những món hàng bà bán hoặc những ổ bánh mì, gói xôi vì hộp cơm suất và bún phở có giá khá đắt đỏ.

12 năm làm công việc bảo vệ là bằng đó năm ông Hoàng Ngọc Thu (Quận Đống Đa, Hà Nội) gắn liền với những bữa trưa tạm bợ. Tuy cơm canh không còn nóng hổi nhưng với ông có cơm trưa không phải đi mua, tiết kiệm được chi phí đã khiến ông cảm thấy bớt đi chút phiền muộn.

12 năm làm công việc bảo vệ là bằng đó năm ông Hoàng Ngọc Thu (Quận Đống Đa, Hà Nội) gắn liền với những bữa trưa tạm bợ. Tuy cơm canh không còn nóng hổi nhưng với ông có cơm trưa không phải đi mua, tiết kiệm được chi phí cũng đủ khiến ông cảm thấy bớt đi chút phiền muộn.

Bán hoa quả tại chợ Nhân Chính (Thanh Xuân - Hà Nội), chị Đỗ Thị Là tranh thủ không có khách ăn vội chiếc bánh chưng.

Tranh thủ lúc không có khách, chị Đỗ Thị Là - bán hoa quả tại chợ Nhân Chính (Thanh Xuân, Hà Nội) lại ăn vội chiếc bánh chưng. Bữa trưa của chị thường không có giờ giấc cụ thể vì chủ yếu là ăn cho qua bữa.

Đổi nghề sang làm xe ôm công nghệ được mấy năm nay, ông Hưng chia sẻ: “Thường ngày, bữa trưa của tôi sẽ là cơm mua ở mấy hàng quán bên đường, nhưng hôm nay đi chạy xe cả sáng háo nước nên tôi cũng không muốn ăn cơm canh gì. Tôi mua quả dừa về uống nước, ăn cơm dừa thấy cũng lưng lưng bụng rồi. Lát có đói tôi sẽ ăn thêm“.

Đổi nghề sang làm xe ôm công nghệ được mấy năm nay, ông Hưng đã quen với cảnh "cơm đường cháo chợ". "Thường ngày, bữa trưa của tôi sẽ là cơm mua ở mấy hàng quán bên đường, nhưng hôm nay đi chạy xe cả sáng háo nước nên tôi cũng không muốn ăn cơm. Tôi mua quả dừa về uống nước, ăn cơm dừa thấy cũng lưng lưng bụng rồi", ông Hưng nói.

Một chiếc giường đệm êm ái, một cái gối mềm dường như là một điều xa xỉ đối với chị Nguyễn Thị Hà (Quận Thanh Xuân, Hà Nội). 5 năm gắn bó với nghề phụ hồ, chị Hà đã quen với việc coi công trường bề bộn gạch đá là nơi ngủ nghỉ của mình. Chị Hà chia sẻ: “Tôi chẳng cần nhiều, được ngủ nghỉ là tốt lắm rồi. Nghỉ trưa có tí mà về nhà, nhà lại xa thì cũng không ổn. Một chỗ râm mát, một tấm bạt phủ là đủ để tôi có 15 “phút vàng” chợp mắt rồi.

Một chiếc giường êm ái, một cái gối mềm dường như là điều xa xỉ đối với chị Nguyễn Thị Hà (Quận Thanh Xuân, Hà Nội). 5 năm gắn bó với nghề phụ hồ, chị Hà đã quen với việc coi công trường gạch đá là nơi nghỉ trưa. Chị chia sẻ: “Tôi chẳng cần nhiều, được ngủ nghỉ là tốt rồi. Nghỉ trưa có tí mà nhà xa thì về cũng không ổn. Một chỗ râm mát, một tấm bạt phủ là đủ để tôi có 15 “phút vàng” chợp mắt".

,

,

Vì đặc thù công việc phải di chuyển nhiều nên những người làm công việc chạy xe ôm, xe ba gác chở hàng cũng phải tranh thủ những giờ phút không có khách để chợp mắt nghỉ ngơi. Với họ 5 phút ngủ ngắn ngủi ycũng khiến họ khỏe hơn.

Với đặc thù công việc phải di chuyển nhiều, những người làm công việc chạy xe ôm cũng phải tranh thủ những lúc trưa vắng khách để nghỉ ngơi. Vài phút ngủ trưa ngắn ngủi cũng giúp họ cảm thấy khỏe hơn.

Mùa hè đã kết thúc, tuy nhiên thời tiết mưa nắng thất thường khiến những người lao động càng thêm mệt mỏi. Những giờ phút nghỉ trưa ngắn ngủi khiến họ bớt đi những lo toan, những gánh nặng cơm áo.

Mặc dù những ngày nắng gay gắt đã tạm kết thúc, tuy nhiên những ngày mưa nắng thất thường cũng khiến những người lao động ngoài trời thêm mệt mỏi. Và những "phút vàng" giành cho giấc ngủ trưa cũng đủ giúp họ thêm khỏe khoắn, tiếp tục với cuộc sống mưu sinh.


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết